Hối hận, loại cảm xúc này đã mấy ngàn năm rồi chưa từng xuất hiện trong lòng Thiên Phong Đạo Tôn nhưng lúc này, nó đã thực sự xuất hiện.
Thiên Phong Đạo Tôn thầm than một tiếng, rung động Thiên Phong Bảo Phiến, bổ ra biển Thái Dương Chân Hỏa, chuẩn bị phá vòng vây.
Sơn môn cơ nghiệp bị hủy, Phong Thần tông bị diệt, tất nhiên khiến Thiên Phong Đạo Tôn đau lòng nhưng nếu tiếp tục chần chờ, e rằng ngay cả bản thân hắn cũng phải bỏ mạng ở đây.
Kim Ô Đại Thánh tự nhiên không thể để hắn đào tẩu, lập tức đuổi theo.
Yêu thú này tuy đã rời đi nhưng Thái Dương Chân Hỏa hắn để lại trên Thần Phong Sơn vẫn chưa tắt. Trên Ngọc Kinh sơn, Lâm Phong nhìn xuống biển lửa, thấy có một dị thú đang giãy giụa trong đó. Dị thú thân giống hươu, đầu như chim tước, có sừng mà đuôi rắn, toàn thân ánh sáng màu xanh lưu chuyển.