Nhưng người lại không thể không cứu, Dương gia bất đắc dĩ, chỉ có thể mời Luân Hồi Tông ở Thần Châu Hạo Thổ ra tay giúp đỡ.
Lâm Phong tin tưởng, phàm là có phương pháp khả thi khác, Dương gia sẽ tuyệt đối không đi cầu Luân Hồi Tông, lần này trả giá để cầu xin giúp đỡ, đủ để Dương gia đau lòng một thời gian dài.
Địa Ngục Đạo Tôn Liễu Chí Khôn, bề ngoài là một trung niên nhân gầy gò, xương gò má cao, làn da màu đồng cổ, khóe miệng mang theo nụ cười nhàn nhạt, không có vẻ u ám như tu sĩ Địa Ngục Đạo bình thường.
Nhìn thấy Liễu Chí Khôn, Lâm Phong cười nói: "Ngọc Kinh sơn của tại hạ thật vinh hạnh khi có Địa Ngục Đạo Tôn ghé thăm."
"Lâm tông chủ khách khí." Liễu Chí Khôn chắp tay: "Là ta mạo muội."