Mắt thấy Lạc Trì và Lạc Khinh Vũ cùng nhau được Lâm Phong đưa ra ngoài, Quân Tử Ngưng ngơ ngác nhìn hư không trước mắt, một lúc lâu sau mới hoàn hồn, liếc trộm Lâm Phong một cái, cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Tiền bối, Thiên Uẩn Âm Linh Châu của Tiểu Vũ, thật sự không thể khôi phục sao?"
Trong nội tâm nàng thấp thỏm bất an, vừa lo lắng cho Lạc Khinh Vũ, lại sợ mình lỗ mãng như vậy, chọc giận Lâm Phong.
Lâm Phong thần sắc lạnh nhạt, bình tĩnh nói: "Nhìn tạo hóa của nàng ấy, hiện tại nói còn quá sớm."
"A?" Quân Tử Ngưng nghe xong, cảm thấy đầu óc có phần choáng váng, nhai nuốt ý tứ trong lời nói của Lâm Phong, trong lúc nhất thời miên man bất định nhưng từ đầu đến cuối đều không nghĩ ra đầu mối.
Lâm Phong nhìn nàng một cái, một đạo tử khí phóng ra, đưa Quân Tử Ngưng đến Hoang Thiên Cốc của Thạch Thiên Hạo.