"Tuy rằng không phải là chí tôn linh đài mười tầng theo cách truyền thống nhưng cũng có điểm độc đáo riêng." Lâm Phong hài lòng gật đầu, sau đó lại thấy pháp lực trong cơ thể Uông Lâm lại một lần nữa cuồn cuộn tuôn ra.
Làn tử khí chết chóc trên linh đài cuồn cuộn như sóng lớn, không ngừng tụ lại về trung tâm, rõ ràng là muốn thừa thắng xông lên, ngưng tụ ra cả đan đỉnh.
Lâm Phong thấy vậy bèn cười lớn: "Tiểu Lâm Tử, xem ra trước kia ngươi đã phải nhẫn nhịn rất nhiều rồi!"
Đối với hành động này của Uông Lâm, Lâm Phong không những không ngăn cản, mà còn đưa ngón tay điểm vào mi tâm Uông Lâm, dùng pháp lực của bản thân trợ giúp cho hắn một chút.
Trước kia, Uông Lâm tích lũy ở giai đoạn Trúc Cơ sơ kỳ đã rất nhiều, nhiều đến mức có phần dư thừa nhưng lại luôn bị kẹt ở cửa ải linh đài mà không thể tiến thêm được nữa.