Có được khối bia đá vết kiếm này, rất có khả năng thăm dò được lai lịch của Thiếu Thương Kiếm Khí của Thục Sơn, từ đó tu luyện thành Thiếu Thương Kiếm Khí có lẽ không được nhưng ngày sau đối mặt với công kích của Thiếu Thương Kiếm Khí, lại vô hình trung nhiều thêm không ít tiện lợi.
Bản thân giá trị của bia đá vết kiếm không cần phải nói nhiều nhưng Lưu Quang Kiếm Tôn lại lấy vật này làm tiền đặt cược, vạn nhất nếu như thua cho Lâm Phong, vậy thì chuyện này liền thú vị.
Người như Lưu Quang Kiếm Tôn, không thể không nghĩ đến điểm này, khả năng sơ suất nhất thời là bằng không, lời giải thích duy nhất chính là hắn cố ý làm như vậy.
Lâm Phong trầm mặc một lát, liền gật đầu: "Nếu Lưu Quang Kiếm Tôn đã có hứng thú như vậy, bổn tọa đương nhiên là phụng bồi."
Đạo Tôn Gia Cát Quang nhìn chằm chằm vào Tàng Long Hồ một lúc lâu, đột nhiên cười nói: "Pháp hội lần này, chỉ thấy các ngươi đánh cược qua đánh cược lại, thật sự là đã gợi lên hứng thú trong lòng ta rồi."