Số lượng pháp thuật mà hắn tu luyện nhiều hơn Mộ Kế Hải rất nhiều, tùy tiện một loại pháp thuật, đều là thứ mà các đệ tử Thiên Trì Tông bình thường phải bỏ ra tinh lực rất lớn mới có thể tu thành, mà ở trên phương diện thần thông băng viêm mà Mộ Kế Hải am hiểu nhất, Tống Khánh Nguyên không hề thua kém hắn chút nào, thậm chí còn có phần hơn.
Băng viêm của Tống Khánh Nguyên phiêu tán trong không gian của Tàng Long Hồ, lại có xu thế bốc hơi, phiêu phiêu đãng đãng như cảnh tượng sương lạnh.
Bất kể nhóc tỳ phát động công kích từ phương hướng nà, đều sẽ bị băng viêm ngăn cản ngay lập tức.
Cũng không biết có phải do đại thương mới khỏi, đã nhớ được bài học trước đó hay không, mà lần chiến đấu này phong cách của nhóc tỳ trở nên có phần bảo thủ hơn một chút, không còn ngông cuồng như trước nữa.
Nếu như đổi lại là lúc trước khi giao đấu với Mộ Kế Hải, đối mặt với cục diện trước mắt, nhóc tỳ đã trực tiếp dùng lực lượng của bản thân để cưỡng ép đột phá rồi.