Ai ngờ được giọng nói của nhóc tỳ hơi dừng lại một chút, liền nói tiếp: “Đúng rồi, ta còn muốn một ít khoáng sản, muốn Canh Kim Lưu Thủy Thạch và Thiên Hành Chu Sa, mỗi cái ít nhất phải ba lượng trở lên.”
“Ngoài ra, ta còn muốn hài cốt Lôi Long, nanh vuốt Phi Liêm Vương còn có máu Bàn Long...”
Nhóc tỳ còn muốn nói tiếp, Thạch Tông Nhạc rốt cuộc không nhịn được nữa, cắt đứt hắn nói: “Đủ rồi!”
Vị An Lương Vương điện hạ của Đại Tần hoàng triều này trừng mắt, sau khi nhìn chằm chằm nhóc tỳ một lúc lâu, hất tay áo lên, vậy mà trực tiếp bỏ đi.
Hắn sợ nếu mình không rời đi thì sẽ không khống chế được cơn tức giận mà bóp chết tên tiểu tử này ngay tại chỗ.