Hơn nữa, Lâm Phong có lý do để tin rằng, Kim Đan của Thạch Thiên Nghị nhất định có điểm đặc biệt.
Năm đó, tên nhóc này đã đào mất Chí Tôn Linh Đài của nhóc tỳ, cộng thêm thiên phú hơn người, chỉ cần không có gì bất trắc xảy ra, Lâm Phong dám chắc, hắn không chỉ kết thành Tử Đan, mà còn là Tử Đan có dị tượng.
Với căn cơ như vậy, lại thêm thiên phú hơn người và sự tài bồi hết lòng của Thạch thị gia tộc, thực lực của hắn tuyệt đối có thể vượt cấp khiêu chiến, sức chiến đấu trên thực tế còn hơn xa tu sĩ Kim Đan hậu kỳ bình thường.
“Chuyện của Tiêu Diễm tạm thời coi như xong, Chu Dịch tuy sắp phải về Đại Chu hoàng triều tham gia khảo thí nhưng hắn và lão già Huyền Cơ Hầu Chu Hồng Vũ kia còn phải đấu thêm một trận nữa.” Lâm Phong thầm nghĩ: “Hiện tại, chuyện cấp bách nhất chính là của nhóc tỳ.”
Xét công bằng mà nói, nhóc tỳ năm nay mới mười một tuổi đã kết thành Kim Đan, nếu so ra thì còn yêu nghiệt hơn cả Thạch Thiên Nghị.