Tiêu Diễm lặng lẽ nhìn Mộ Dung Yên Nhiên không nói gì, nhóc tỳ thì cười hì hì nhìn Mộ Dung Yên Nhiên đang chuẩn bị chiến đấu, nói: "Trúc Cơ trung kỳ, tỷ tỷ không đánh lại đại sư huynh ta đâu."
Nói rồi quay đầu nhìn Tiêu Diễm: "Đại sư huynh, chúng ta về chỗ sư phụ trước đi, thỉnh sư phụ tạo một tiểu thế giới, huynh và tỷ ấy vào trong đó đánh, để sư phụ áp chế tu vi của huynh xuống."
"Áp chế xuống Trúc Cơ kỳ cũng vô dụng, đệ tử Huyền Môn chúng ta ở cùng một cảnh giới đều là vô địch, muốn tỷ ấy có cơ hội giao đấu, ít nhất sư phụ phải áp chế tu vi của huynh xuống Luyện Khí kỳ mới được."
Mộ Dung Yên Nhiên tức giận đến run người, Tiêu Diễm bất đắc dĩ nhìn nhóc tỳ.
Thôn Thôn cũng không còn tâm trí nào mà quan tâm đến con Bích Vân Giác Xà nữa, nhìn nhóc tỳ lắc đầu, thầm nghĩ: "Miệng lưỡi tiểu ma vương này thật là lợi hại, nếu ta là Mộ Dung Yên Nhiên, e rằng ngoài liều mạng chiến đấu, cũng không còn con đường nào khác, nếu không đời này đừng hòng ngẩng mặt lên được."