Hổ Phách yêu khí lại hóa thành dịch thể, chui vào trong sừng trên đầu Bích Vân Giác Xà, không còn yêu khí áp chế, Bích Vân Giác Xà không thể nào tiêu hóa nổi đám mây đỏ.
Cảm nhận được yêu lực xâm nhập rút lui, đám mây đỏ run lên nhưng vẫn chưa tan ra.
Tiêu Diễm đưa tay vỗ vỗ đám mây đỏ, cảm giác như vỗ vào bông, giống hệt vật thật.
"Được rồi, Bích Vân Giác Xà kia không uy hiếp được ngươi nữa đâu, ra đi."
Nghe thấy giọng nói của Tiêu Diễm, lại cảm nhận được pháp lực dao động không giống yêu tộc, người bên trong rốt cuộc cũng yên tâm, đám mây đỏ dần tan ra, để lộ dung mạo người bên trong, sương mù hóa thành một tia sáng đỏ, chui vào trong hồ lô bên hông người nọ.