"Hiện giờ, điều quan trọng nhất vẫn là Ngọc Kinh sơn." Lâm Phong nhìn Sơn Thần ngọc trong tay: "Hy vọng thứ này có thể khiến Càn Khôn Kính phát ra đủ Trung Ương Mậu Thổ Thần Quang, phá vỡ chu thiên tử khí."
Ô quang Hắc Vân Kỳ chở Lâm Phong bay qua thiên không, một lần nữa trở lại trước Ngọc Kinh sơn được chu thiên tử khí bao phủ.
Từ xa đã thấy bốn tên nhóc tỳ đang ngồi trên lưng Phi Liêm, chậm rãi bay vòng quanh biển mây được tạo nên từ chu thiên tử khí, trên lưng Phi Liêm thú, bốn tiểu tử kia đang vắt óc suy nghĩ.
Lâm Phong lặng lẽ vòng sang hướng khác, lấy ra Càn Khôn Kính và Sơn Thần Ngọc.
"Trung Ương Mậu Thổ Thần Quang!" Trong lòng Lâm Phong vừa động, trên mặt Càn Khôn Kính lập tức bắn ra quang mang màu vàng đất, nhìn không hề u ám mà ngược lại vô cùng dày nặng.