Hắn đảo mắt: “Nếu không được, chúng ta có thể dâng lên Liệt Phong trưởng lão. Huynh cũng biết, Liệt Phong trưởng lão thích nhất là mặt mũi, ưa chuộng những thứ kỳ lạ. Nếu thứ này lọt vào mắt xanh của lão nhân gia, tùy tiện ban thưởng chút gì đó, chúng ta cũng được lợi lớn.”
Trương Sâm nói: “Gần đây tâm tình Liệt Phong trưởng lão không được tốt, Cao Long mất tích gần một năm, bặt vô âm tín, ngay cả Phi Liêm Thú cũng không thấy đâu.”
“Cách đây không lâu, Liệt Phong trưởng lão rốt cục cảm ứng được Phi Liêm Thú đang ở gần đây, cho nên mới vội vàng dẫn chúng ta ra ngoài.”
Trương Lâm hừ lạnh: “Không hiểu Cao Long có gì tốt, lại được Liệt Phong trưởng lão coi trọng như vậy.”
“Người với người có duyên hay không, rất khó nói.” Trương Sâm nói: “Sư phụ của chúng ta đã chết, chúng ta ở trong tông môn như nước mất nguồn, cây mất gốc. Cứ tiếp tục thế này không phải là cách.”