Lâm Phong hỏi: “Nơi ở của Hỏa Nha tộc các ngươi ở phía nam Côn Luân rất xa, lần này lại đến chân núi phía bắc Côn Luân với quy mô lớn như vậy, đến đây làm gì?”
Hỏa Nha Thiếu Quân rụt cổ: “Không… không có gì, ta muốn ra ngoài du ngoạn, tộc nhân đi theo ta.”
Lâm Phong nheo mắt, cười nhìn hắn không nói gì.
Tuy Lâm Phong không nói, nhưng trong lòng Hỏa Nha Thiếu Quân bỗng dâng lên một dự cảm chẳng lành.
Lâm Phong nhìn Hỏa Nha Thiếu Quân có vẻ sợ hãi, khẽ cười nói ra ba chữ: “Ngọc Kinh sơn.”