Trong lò lửa Thiên Ngoại Tâm Hỏa, Bất Động Minh Vương Nộ Hỏa và Tâm Hỏa đan lô cùng nhau hừng hực thiêu đốt, Lâm Phong cẩn thận khống chế hỏa lực mạnh yếu, chờ thời gian đến, pháp lực dẫn động một cái, rồi thu hồi Bất Động Minh Vương Nộ Hỏa.
Bất Động Minh Vương Nộ Hỏa vừa biến mất, đan lô Tâm Hỏa cũng lập tức theo đó tắt ngúm.
Lò đan mở ra, lập tức một hương thơm xông vào mũi, trong lò Phật quang màu vàng phun trào, giữa tro xám lẳng lặng bày ra tám viên đan dược màu đỏ to bằng trái nhãn.
Trong phòng, năm sư đồ cùng nhau hít mũi, chỉ ngửi được mùi thuốc này là cảm thấy toàn thân thư thái.
Tiêu Diễm hít vào một ngụm dược hương, được pháp lực linh khí bao bọc cơ thể, chỗ bị thương trên người, lại có một cỗ cảm giác tê ngứa, thương thế dường như cũng đang dần dần khép lại.