Đối với Lâm Đồng và Hoàng Chấn Huyên, kỳ vọng trong lòng Lâm Phong hơi thấp hơn một chút, không phải là bởi vì không có lòng tin đối với thực lực của hai đứa nhỏ này, mà là bởi vì tâm tính của hai đứa nhỏ này chưa vững, biểu hiện trồi sụt quá lớn, tràn đầy yếu tố ngẫu nhiên.
Từ một góc độ nào đó mà nói, cô nhóc Thạch Tĩnh Vân của Đại Tần hoàng triều kia cũng là loại người này.
Bây giờ nhìn từ kết quả cuối cùng, vận khí của Lâm Đồng không tệ, liên tục gặp được hai đợt người tự động dâng quà, cho nên trực tiếp nhận lấy, không chỉ thành công thăng cấp, mà còn đạt được thành tích hạng tư.
Còn về phần nhóc con Hoàng Chấn Huyên, thì thuộc về tình huống bất ngờ.
Nhưng mà, vận khí của Lâm Đồng cũng đã đi đến hồi kết, trên thực tế, sau khi Chu Vân Tòng thành công tiến vào tám hạng đầu với vị trí thứ năm, Tiêu Diễm còn chưa quá để ý, thì Lâm Phong đã cười lắc đầu: "Trong tám người đứng đầu, Đồng nhi gặp ai cũng có thể đánh một trận nhưng hết lần này tới lần khác lại sợ nhất gặp phải Chu Vân Tòng của Tiểu Thanh Tử."