Dương Thanh ở bên cạnh thở dài: "Sư phụ đã đưa ra phương án giải quyết, những năm gần đây ta vẫn luôn dựa theo phương án đó, một mặt chỉ bảo Vân Tòng, một mặt giúp hắn không ngừng tích lũy, cải thiện pháp lực, chờ đến khi chuẩn bị đầy đủ, sẽ có cơ hội rất lớn một lần hành động đột phá cửa ải khó khăn."
"Chỉ là cứ áp chế cảnh giới pháp lực của Vân Tòng như vậy, tất nhiên sẽ có tác dụng phụ, cách một khoảng thời gian sẽ phát tác một lần. Theo tu vi của Vân Tòng dần dần tăng lên, chu kỳ phát tác cũng ngày càng ngắn. Ta vốn tính toán, phải đến khi pháp hội giao lưu kết thúc mới phát tác lần nữa, nào ngờ lần này lại sớm hơn dự kiến rất nhiều, vượt xa dự đoán."
Uông Lâm vẫn im lặng, nhìn Chu Vân Tòng trong quang ảnh: "Đây cũng là một lần tôi luyện tâm tính và ý chí của hắn."
Dương Thanh cười khổ, Uông Lâm nói thì dễ nhưng lần tôi luyện này thật sự rất khó chịu.
Vốn khí thế đang hừng hực muốn chiến đấu với địch thủ, ai ngờ bản thân lại xảy ra vấn đề, kết quả bị người ta coi là tôm chân mềm, phải nhận sự sỉ nhục gấp bội từ đối thủ và ánh mắt khinh bỉ của những người xung quanh.