"Sư phụ không trở về, không biết sư tổ có trách phạt hắn không?" Tiểu Hoàng bắt đầu tưởng tượng nhưng lời vừa ra khỏi miệng, trong đầu liền vang lên một giọng nói: "Ta có bị trách phạt hay không thì chưa biết nhưng ngày sau của tên nhóc nào đó e là không dễ sống rồi."
Tiểu Hoàng ngẩn người: "Sư phụ!"
Trên khoảng đất trống trước mặt hắn và Gia Cát Uyển Thu, hư không đột nhiên nứt ra một khe hở, một bóng người cao lớn bước ra.
Trong đại điện trung tâm, khóe miệng Lâm Phong hơi nhếch lên, tinh thần của những người khác cũng đồng thời rung lên, chỉ thấy giữa đại giáo trường, vị trí giữa Lý Nguyên Phóng và Lạc Khinh Vũ, xuất hiện thêm một người.
Đó là một thiếu niên cao lớn, khoảng mười bảy, mười tám tuổi, môi hồng răng trắng, mắt sáng như sao, cả người trông rất tuấn tú, mái tóc đen dài xõa xuống vai.