Hắn và Anh La Trát đều là đệ tử thân truyền của Chu Dịch, tính ra chính là đồ tôn đích truyền của Lâm Phong. Mạnh Bi tuy là tu sĩ Kết Đan kỳ nhưng trong Luân Hồi Tông cũng chỉ có thể coi là đệ tử hậu bối, đừng nói là sư phụ sư tổ ở trên, ngay cả Thái sư tổ, Thái thái sư tổ cũng có người còn sống.
Dù sao tu sĩ Nguyên Anh kỳ có ba ngàn sáu trăm năm thọ nguyên, tu sĩ Kim Đan kỳ cũng có ngàn năm thọ nguyên, càng không cần phải nói cường giả Nguyên Thần tự nhiên có thọ nguyên vô hạn.
Huyền Môn Thiên Tông được sáng lập chưa lâu, đệ tử hậu bối không nhiều nhưng nghiêm khắc mà nói, Tu Vân Sinh, Anh La Trát bọn họ chính là tiểu bối tiêu chuẩn, lấy địa vị của Lâm Phong bây giờ mà sắp xếp, Mạnh Bi gọi bọn họ một tiếng sư thúc không đủ, ít nhất phải gọi là sư thúc tổ mới đúng.
Một mặt là bởi vì tu vi của đám người Tu Vân Sinh bây giờ còn thấp, mặt khác mọi người không cùng một tông môn, không thân cận gì, không cần thiết phải thống nhất cách gọi, cho nên Tu Vân Sinh gọi Mạnh Bi là đạo huynh cho đỡ ngại ngùng, dù sao thời gian tu đạo của đối phương cũng dài hơn hắn rất nhiều.
Nếu là lão tổ Nguyên Anh kỳ thì gọi một tiếng tiền bối cũng coi như thỏa đáng.