Nhưng người vẫn là người đó, phụ thân của nàng.
Vị thiếu nữ áo trắng vốn thần sắc lạnh lùng nghiêm nghị, bỗng nhiên lệ rơi đầy mặt, chậm rãi quỳ sụp xuống trước mặt Đao Chí Cường. Đao Chí Cường hít sâu một hơi, đưa tay khẽ vuốt ve mái tóc nàng.
Hắn đột nhiên ngẩng đầu nhưng không ngăn được giọt lệ già nua nơi khóe mắt lăn xuống.
Phụ tử hai người, im lặng nhìn nhau, dựa vào nhau. Xa cách bấy lâu nay gặp lại, nhất thời đều không nói nên lời.
Có lẽ đối với họ, có thể gặp lại nhau đã là hạnh phúc lớn lao nhất rồi.