Lần này quả thực là dẫn sói vào nhà, mở cửa mời trộm.
Trong Long Đấu Trường bay ra một đạo hồng quang, dừng ở trước mặt mọi người, đó là Trường Nhạc Đạo Tôn, hắn cười khổ hướng Lâm Phong cùng Thạch Tông Nhạc, Phi Tuyết Kiếm Tôn, Đại Đức thiền sư chắp tay.
Thạch Tông Nhạc tựa như một ngọn núi lửa sắp phun trào: "Tiểu tử kia đào long cốt rồi?"
Trường Nhạc Đạo Tôn thở dài, xòe bàn tay ra, trong lòng bàn tay lộ ra ước chừng mấy chục viên nhỏ bằng hạt gạo, trong suốt long lanh tựa như thủy tinh, bên trong tỏa ra long uy nồng đậm cùng khí tức pháp lực, chính là long cốt dùng để bày trận.
"Hắn không có ý định chiếm làm của riêng, đã trả lại đủ nhưng pháp trận thì không thể bố trí được nữa, dòng chảy linh khí trong Long Đấu Trường cũng bởi vậy mà hoàn toàn thay đổi." Trường Nhạc Đạo Tôn nói: "Chuyện đã bẩm báo bệ hạ, bệ hạ có khẩu dụ, nói cứ để hắn muốn làm gì thì làm."