Huyền Lâm Đạo Tôn nhìn thẳng vào Lâm Phong: "Tuy rằng ta không biết vì sao ngươi lại làm như vậy, thế nhưng ta có thể khẳng định, nhất định là có nguyên nhân đặc biệt nào đó thúc đẩy ngươi, tình cảnh hiện tại của ngươi tuy rằng có vẻ tốt đẹp, thế nhưng lại tựa như đang đi ngược dòng nước, không tiến ắt sẽ lùi."
"Ngươi không thua nổi đâu."
Lâm Phong vẫn thản nhiên như cũ, chậm rãi nói: "Người sống trên đời, ai mà không phải đi ngược dòng nước?"
Huyền Lâm Đạo Tôn gật đầu, thản nhiên nói: "Lời này không sai, cho nên hôm nay ta sẽ không nói nhảm với ngươi nữa, mọi chuyện đợi đến ba ngày sau sẽ rõ."
"Ba ngày sau gặp." Lâm Phong cười nhạt, người bị đánh trọng thương đâu phải đồ đệ của hắn, hắn có gì phải lo lắng.