Nhưng Lâm Phong lại loáng thoáng cảm nhận được trên người Uông Lâm có một tia linh khí ba động như có như không, tuy rằng cực kỳ yếu ớt, khoảng cách với Luyện Khí tầng một còn kém rất xa, nhưng trên người Uông Lâm, quả thật đã có dấu hiệu bắt đầu dẫn khí nhập thể.
Lâm Phong trong lòng lấy làm kỳ lạ: "Tiềm lực của Uông Lâm quả thật kinh người, nhưng dù sao căn cốt kém, thậm chí thấp hơn mức bình quân thông thường, hắn thuộc loại hình phát lực quật khởi về sau, lúc mới bắt đầu tu luyện lẽ ra không nên khởi sắc nhanh như vậy mới phải?"
Lúc này Uông Lâm đang nghiêm chỉnh theo sau một vị tu sĩ trung niên, chăm chú quan sát trận tỷ thí đấu pháp đã bắt đầu trên lôi đài, thân hình của hắn lẫn vào giữa đám đông, không hề nổi bật chút nào.
Lâm Phong chuyển tầm mắt sang vị tu sĩ trung niên đứng trước mặt Uông Lâm: "Lại còn bái sư? Chắc là người này truyền đạo pháp cho hắn, nhưng cũng không thể nhanh đến vậy chứ." Bản thân vị tu sĩ trung niên này cũng chỉ có tu vi Luyện Khí tầng tám, người đến tuổi trung niên mà còn dừng ở cảnh giới này, về cơ bản không có tiềm lực gì để khai phá, kiếp này có thể thành công Trúc Cơ đã là đến tận cùng.
"Xem ra tên Uông Lâm này quả thật đã gặp được kỳ ngộ gì đó, không phải là bảo vật thần khí hay đạo pháp siêu cấp, mà chính là một lão gia gia." Sắc mặt Lâm Phong trầm xuống, lần này hắn không chỉ bị Hành Nhạc Phái nhanh chân hơn, ngay cả vị trí lão gia gia cũng bị người ta cướp mất.