Đừng nói Lý Nguyên Phóng, cho dù là Hà Đồ lão tổ, chỉ một câu nói của Lâm Phong cũng đủ khiến lão tổ lĩnh ngộ được rất nhiều điều.
Bằng cách mưa dầm thấm đất này, Lâm Phong khiến Lý Nguyên Phóng ngày càng quen với cuộc sống trên Ngọc Kinh sơn.
Tuy nhiên, với tính cách của Lý Nguyên Phóng, hắn không thể nào để bản thân bị Lâm Phong "luộc ếch" Như vậy. Hắn không hề nghi ngờ Lâm Phong mà chỉ cảm thấy, bản thân không ngừng nhận ân huệ của Lâm Phong, nếu không nói rõ ràng, trong lòng hắn sẽ áy náy.
Vì vậy, lần này gặp mặt, Lý Nguyên Phóng lập tức hành lễ: "Những ngày qua được tiền bối cứu mạng, chỉ điểm, vãn bối vô cùng cảm kích. Đáng lẽ ra vãn bối phải rời đi từ lâu nhưng vì tham luyến trận pháp của tiền bối, vãn bối mới mặt dày mày dạn ở lại, thật là có lỗi với ân đức của tiền bối."
"Vãn bối trong lòng áy náy, xin tiền bối trách phạt."