"Ngươi lấy thứ này cũng vô dụng, chi bằng đưa cho ta đi, được chứ?"
Lâm Phong đang suy nghĩ, một thanh âm lười biếng đến cực điểm đột nhiên vang lên trong đáy lòng hắn.
Đó là thanh âm của một nữ tử, cũng chẳng trong trẻo dễ nghe, trái lại trầm thấp khàn khàn, nhưng lại sở hữu mị lực kỳ dị, mê hoặc tới cực điểm, khiến người ta cam tâm trạng nguyện chìm đắm vào vực sâu không đáy.
Nhưng Lâm Phong giờ phút này lại toàn thân lạnh buốt, sắc mặt như gặp quỷ, suýt nữa thét lên: "Ngươi là Lung Dạ?!"
"Lá Lãng Huyên Ngọc Thụ này ngươi lấy cũng vô dụng, chi bằng đưa cho ta đi."