Mặc Ngọc vẫn luôn bình tĩnh ung dung, khi nhìn thấy khối linh thạch này, ánh mắt cũng hơi lóe lên: "Đây chính là Nghịch Mệnh Thiên Thạch sao? Vốn tưởng rằng nó chỉ tồn tại trong truyền thuyết, không ngờ lại thực sự bị các ngươi tìm được."
Hắc Vũ chậm rãi nói: "Thực ra, ban đầu ngay cả chúng ta cũng nghĩ rằng, thứ này chỉ tồn tại trong truyền thuyết, mãi đến khi có được nó trong tay, xác định trăm phương ngàn cách, mới dám khẳng định đây chính là Nghịch Mệnh Thiên Thạch."
"Ban đầu ta chỉ nghĩ rằng có được di sản của Tổ tiên đã là thu hoạch lớn nhất rồi nhưng sự xuất hiện của Nghịch Mệnh Thiên Thạch lại khiến cho Côn Bằng nhất tộc ta có thể ước mơ nhiều thứ hơn."
Mặc Ngọc liếc nhìn về phía cửa lớn: "Ngươi có cần ta Hộ pháp không?"
Hắc Vũ lắc đầu: "Không cần, cấm chế của Tổ tiên, đám người kia không thể nào phá giải nhưng ngươi cũng đừng vội, đợi sau khi nghi thức bắt đầu, ta có thể khống chế nơi này sơ bộ, đến lúc đó sẽ đưa ngươi đến nơi cất đồ."