۩ ۞ ۩
Khu vực trung bộ dãy núi Côn Luân, ước chừng nằm trong dãy núi là phân giới tuyến Nam Bắc, trong một sơn cốc, tụ tập một đám tu sĩ.
Những tu sĩ này ba người, năm người tụ tập cùng một chỗ, trong đó còn có mười mấy đứa trẻ, mặc dù mỗi người đều mang thương tích nhưng tâm trạng coi như ổn định, ở giữa bọn chúng, mơ hồ còn có thể truyền ra âm thanh chửi rủa Huyền Môn Thiên Tông.
Ở sâu trong sơn cốc, bốn gã tu sĩ Kim Đan kỳ đang đồng loạt quỳ lạy về phía một lão già áo trắng: "Bẩm Tam thúc tổ, hiện tại đã tập hợp được tổng cộng mười sáu thiếu niên có thiên phú ưu tú."
Lão già áo trắng kia lặng lẽ ngồi trên tảng đá, toàn thân không có chút khí tức pháp lực nào lộ ra nhưng cả người phảng phất như dung nhập vào trong hư không, đỉnh đầu mơ hồ có một đạo thanh khí từ trên chín tầng trời buông thẳng xuống.