Ánh sáng của trận pháp ảm đạm đi, vết nứt khổng lồ trên màn trời cũng bắt đầu dần dần khép lại, tinh không vũ trụ trở nên càng ngày càng xa xôi, có xu thế biến mất.
Nhưng sắc mặt mọi người lại không hề nhẹ nhõm, bởi vì bọn họ bỗng nhiên phát hiện ra, ánh sáng của Hỏa Diệu Huỳnh Hoặc Tinh càng ngày càng chói mắt!
"Còn có đòn thứ tư?"
Lưu Quang Kiếm Tôn biến sắc, nhìn chằm chằm Cửu Diệu Băng Thiên Trận trầm giọng nói: "Hơn nữa, nó muốn từ bỏ lực phòng ngự của bản thân trận pháp để gia tốc phóng ra đòn thứ tư."
Sắc mặt của một đám đại lão Nguyên Thần đều khó coi, trước đó, sau một lần công kích, Cửu Diệu Băng Thiên Trận cần thời gian dài để tụ lực cho lần công kích tiếp theo nhưng đó không phải do bản thân Cửu Diệu Băng Thiên Trận như thế, mà là bởi vì pháp trận phải phân ra một phần lực lượng để ngăn cản công kích của bọn họ, cho nên làm chậm tần suất công kích.