Chỉ thấy Tiêu Diễm đang khoanh chân ngồi trên đỉnh một ngọn núi, sắc mặt tái nhợt, trường bào màu đen trên người đã rách quá nửa, ngay cả chiến bào màu tím bên trong cũng te tua.
Lâm Phong không cần tới gần, đã có thể cảm nhận được trong cơ thể Tiêu Diễm có vài luồng khí bá đạo đang tàn phá, gây tổn thương nghiêm trọng cho cơ thể hắn.
"Ai làm?" Lâm Phong lạnh lùng hỏi, giọng nói lạnh như gió Cửu U.
Nhìn thấy Lâm Phong, Tiêu Diễm lộ vẻ mặt vui mừng nhưng sắc mặt lại tái nhợt, hắn khẽ gọi: "Sư phụ..."
Vừa mới nói xong, sắc mặt Tiêu Diễm đại biến, "Phụt" một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi.