Nhưng chữ "mạnh", chung quy là tương đối, phải xem đối tượng so sánh là ai.
Nhạc Hồng Viêm tuy không rõ Lâm Phong muốn nàng mang theo Gia Cát Phong Linh làm gì nhưng trong từ điển của Nhạc Hồng Viêm chưa bao giờ xuất hiện hai chữ sợ hãi, nàng lập tức gật đầu: "Đệ tử xin đi ngay."
Nàng quay sang nhìn Gia Cát Phong Linh: "Đứng sau ta, tự bảo vệ mình cho tốt."
Gia Cát Phong Linh nở nụ cười còn khó coi hơn khóc: "Nhất định, nhất định." Trên vai nàng, con Quật Kim Thử uể oải truyền âm: "Phong Linh, hay là chúng ta đừng đánh nữa? Song kiếm hợp bích của Nhật Nguyệt Kiếm Tông không phải chuyện đùa đâu."
"Sao lại không được? Ngươi đi nói với Lâm tiền bối kia, hắn đồng ý là được." Gia Cát Phong Linh ủ rũ nói.