"Rõ ràng là một tên phế vật không có tư chất tu luyện, tại sao có thể trong thời gian ngắn ngủi đã trở thành tu sĩ Trúc Cơ kỳ rồi?" Trong lòng Uông Trác dâng lên nỗi chua xót: "Chẳng lẽ Huyền Môn Thiên Tông lợi hại đến thế sao? Vị Huyền Môn chi chủ trong truyền thuyết kia lại có năng lực điểm thạch thành kim, hóa mục nát thành thần kỳ như vậy sao?"
Lúc này, một thanh niên áo đen đi tới, lạnh lùng liếc nhìn Uông Lâm, thản nhiên nói: "Uông Trác, đây chính là Uông Lâm mà ngươi nói, thật sự là huynh đệ đồng tộc với ngươi sao?"
Uông Trác đáp: "Đúng vậy, Thập Thất công tử, hắn chính là tộc huynh Uông Lâm của ta."
Uông Lâm ngẩng đầu nhìn về phía thanh niên áo đen, giống như đang đối mặt với một thanh cương đao vừa được rút khỏi vỏ, phong mang vừa lộ, sát khí bức người.
"Người của Hoắc gia sao?" Trong lòng Uông Lâm đã hiểu rõ. Hoắc gia là thế lực hùng mạnh nhất Nam Cương Đại Tần hoàng triều, các thế lực tu chân khác đều phải nể mặt, Huyền Đạo Tông cũng không ngoại lệ. Cho dù Phác Bắc Tử có mạnh đến đâu, khi đối mặt với Hoắc gia cũng phải ngoan ngoãn cụp đuôi.