Tiêu Diễm ngạc nhiên: “Chỉ là cái gì? Tiểu sư đệ, ngươi đừng có úp úp mở mở.”
Nhóc tỳ nhìn Tiêu Diễm bằng ánh mắt kỳ quái: “Chỉ là ta cảm thấy, trong bốn người chúng ta, hắn có vẻ thân cận với Đại sư huynh hơn.”
Tiêu Diễm ngẩn người, giơ tay chỉ mũi mình: “Ta?”
Nhóc tỳ gật đầu lia lịa: “Hắn chẳng để ý đến ai, chỉ khi Đại sư huynh làm động tác thì hắn mới có chút phản ứng, tuy rằng phản ứng cũng không rõ ràng lắm.”
Tiêu Diễm đầy đầu dấu hỏi chấm, Chu Dịch và Uông Lâm trầm tư suy nghĩ.