Lâm Phong nhìn Trương Sâm với vẻ thích thú: "Theo ý ngươi, các ngươi đến giết bổn tọa, nếu bổn tọa bản lĩnh không đủ, đáng đời bị giết, còn nếu bổn tọa có năng lực, không bị các ngươi giết, vậy thì mọi chuyện cứ thế bỏ qua, các ngươi không cần trả bất kỳ cái giá nào?"
"Quả là suy nghĩ của lũ cướp, ngươi tưởng ngươi là ai?"
Trương Sâm oán hận nhìn Lâm Phong, hiện giờ hắn là dao thớt, y là cá thịt, nói gì cũng vô ích.
Đúng như lời Lâm Phong, trong tưởng tượng ban đầu của Trương Sâm, lẽ ra hai huynh đệ bọn chúng đại phát thần uy, đánh cho Lâm Phong quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, ngoan ngoãn dâng lên Sơn Thần Ngọc.
Sau đó y sẽ rộng lượng ngăn cản Trương Lâm giết chết Lâm Phong, tha cho hắn một con đường sống.