Bởi vậy, đối với Hoàng Chấn Huyên mà nói, Gia Cát Uyển Thu tựa như tỷ tỷ ruột của hắn. Tình cảm của hai người bọn họ vô cùng thân thiết. Trong Hoang Thiên Cốc cũng chỉ có Gia Cát Uyển Thu là có thể khiến cho Hoàng Chấn Huyên nghe lời. Cho dù có bị Gia Cát Uyển Thu trách mắng, thì cho dù trong lòng không phục, Hoàng Chấn Huyên không dám cãi lại.
Sáu vị hạt giống, ngoại trừ Chu Vân Tòng, những người khác đều đang trao đổi với nhau. Chu Vân Tòng vẫn luôn yên lặng ngồi trong góc, không nói một lời, tựa như tách biệt với thế giới bên ngoài.
Hắn cứ như vậy yên lặng quan sát những đệ tử đang tỷ thí bên trong sân, sau đó dựa vào những gì quan sát được để so sánh, kiểm chứng với những gì bản thân đã học, hoàn toàn đắm chìm trong thế giới đạo pháp của chính mình.
Thỉnh thoảng Liễu Hạ Phong lại nhìn về phía Chu Vân Tòng, trong lòng âm thầm thở dài.
Thực ra không phải bọn họ cố ý cô lập Chu Vân Tòng, mà là bởi vì tính cách của Chu Vân Tòng vốn rất lạnh lùng xa cách, không thích nói chuyện, càng không muốn giao tiếp với người khác. Trong số những đệ tử cùng thế hệ cũng chỉ có Liễu Hạ Phong là có thể nói chuyện với Chu Vân Tòng vài câu. Nhưng trong mười câu nói đó, thì có đến chín câu là do Liễu Hạ Phong nói, còn Chu Vân Tòng chỉ im lặng lắng nghe, rất ít khi lên tiếng.