Cùng lúc đó, trong mắt lão già mặc áo đen đang đấu pháp cùng Đinh Nhuận Phong lóe lên vẻ kỳ dị, trận pháp không biến hóa như lời Lý Nguyên Phóng nói.
Trong đám người vây xem, những người có tu vi trận pháp tương đối tinh thâm, mơ hồ có thể nhìn ra, nếu nhưm theo lời Lý Nguyên Phóng, ngược lại sẽ là một cơ hội để khắc chế Đinh Nhuận Phong.
Lão già áo đen không làm theo, không phải bởi vì Lý Nguyên Phóng nói sai, mà bởi vì gần như ngay khi Lý Nguyên Phóng vừa lên tiếng, lão cũng đã nghĩ đến điểm biến hóa này, chỉ là Lý Nguyên Phóng vừa nói ra, lão lại không tiện hành động.
Chẳng qua trong lòng lão già áo đen cũng âm thầm kinh hãi, lão có thể nhìn ra được chỗ thiếu sót trong trận pháp của Đinh Nhuận Phong không có gì lạ, dù sao lão đã đắm chìm trong trận pháp hơn ngàn năm, Địa Ngục Đạo của Luân Hồi Tông lại càng am hiểu trận pháp.
Thế nhưng Lý Nguyên Phóng chỉ là một tên tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ nho nhỏ, vậy mà cũng có thể nhìn ra, hơn nữa thoạt nhìn còn nhanh hơn lão nửa phần, điều này thật sự khiến người ta phải giật mình.