Ánh mắt Đào Yêu Yêu lóe sáng: "Nhiều dược liệu như vậy đều thành tinh rồi sao?"
Lưu Quang Kiếm Tông cũng có dược điền riêng, trải qua nhiều năm tích lũy, dược liệu thành tinh không ít nhưng Huyền Môn Thiên Tông khai sơn lập phái mới chỉ có thời gian ngắn ngủi mà cũng có thể có được dược điền quy mô lớn, phẩm chất cao như vậy, khiến Đào Yêu Yêu không khỏi lau mắt mà nhìn.
Nàng là người có nhãn lực, tự nhiên biết, những thứ nhìn có vẻ tầm thường, cơ bản như thế này, thường thường lại càng có thể hiện ra nội tình của một tông môn.
Ánh mắt Đào Yêu Yêu rơi vào trong mắt Tiêu Diễm, tuy hắn không rõ Đào Yêu Yêu đang suy nghĩ điều gì nhưng cũng có thể đoán được đại khái, trong lòng không khỏi thầm cười: "Đây mới chỉ là dược điền ở trạng thái bình thường, nếu trải rộng Thiên Cát Linh Nhưỡng ra, vậy còn mạnh hơn nữa."
Trong dược điền đã có hai người ở đó, một thiếu niên áo tím, diện mạo ôn hòa, Đào Yêu Yêu đã từng gặp ở Hoang Hải Pháp Hội, nhận ra là Ngũ sư đệ Dương Thanh của Tiêu Diễm cũng chính là người mà Tiêu Diễm vừa mới liên lạc.