Nếu dọn đến Huyền Môn Thiên Tông, ở dưới mí mắt Tiêu Diễm, làm việc khó tránh khỏi phải kiêng kị, không bằng ở xa như vậy, lại có thể mượn danh nghĩa của Tiêu Diễm để tự do tự tại.
Thậm chí còn có kẻ âm thầm vui mừng, Tiêu lão gia tử đi theo Tiêu Diễm rời khỏi Ô Châu, không còn ông quản thúc, bọn họ càng có thể làm càn.
Tiêu Diễm và Tiêu lão gia tử đều nhìn thấy hết, Tiêu lão gia tử âm thầm thở dài, Tiêu Diễm thì không quan tâm, hai người chỉ mang theo những tộc nhân bằng lòng đi theo, cùng nhau trở về Côn Luân sơn.
Tuy nhiên cũng có không ít người gia tộc lớn, Tiêu lão gia tử suy nghĩ hồi lâu, không muốn thêm phiền phức cho Tiêu Diễm, cuối cùng từ chối đề nghị đến Phần Thiên nhai của Tiêu Diễm, mà dẫn theo tộc nhân đến thành Sa Châu an cư lập nghiệp.
Tiêu Diễm khuyên giải không được, chỉ đành bất đắc dĩ đồng ý, may là Sa Châu so với Ô Châu gần hơn rất nhiều, hơn nữa còn nằm trong phạm vi thế lực của Huyền Môn Thiên Tông.