Là kiếm khí sinh ra linh trí, chúng càng cảm nhận rõ ràng hơn về lực lượng của thanh tuyệt thế hung kiếm được phong ấn trong hộp kiếm cũng ý thức rõ ràng hơn về sự đáng sợ của thanh kiếm kia.
Sau khi thu phục hai thanh pháp bảo, Lâm Phong suy nghĩ một chút rồi nói:
Lần này xem như ta đã kết thù oán không thể hóa giải với Thục Sơn Kiếm Tông rồi. Hầu hết tu sĩ Nguyên Thần nhị trọng của Thục Sơn đều đã bị ta đánh thành trọng thương. Thục Sơn Kiếm Tông lại mất đi Thiếu Dương, Thái Âm nhị kiếm, uy lực của Lục Mạch Tiên Thiên Kiếm Trận cũng giảm đi nhiều. Thực lực tổng thể của Thục Sơn Kiếm Tông bị tổn thất nặng nề. Hiện tại, có lẽ bọn chúng đang co cụm phòng ngự, đề phòng bị người khác thừa dịp tấn công.
Theo lý mà nói, Thục Sơn Kiếm Tông hiện tại sẽ không chủ động tấn công chúng ta. Nhưng biết đâu, với tính cách kiêu ngạo, ngang ngược đã ăn sâu vào máu của mình, bọn chúng sẽ làm liều. - Lâm Phong thầm nghĩ - Hiện tại, tiểu Lâm Tử và tiểu Thanh Tử đang ở bên ngoài, có lẽ sẽ trở thành mục tiêu trả thù của Thục Sơn Kiếm Tông.
Thật ra, cố ý để Uông Lâm và Dương Thanh ở bên ngoài, làm mồi nhử để đối phương tấn công, sau đó Lâm Phong sẽ sớm chuẩn bị, bố trí, phục kích, đó mới là lựa chọn có lợi nhất. Rất có thể, Lâm Phong sẽ lại có thêm một trận phục kích đẹp mắt, tiêu diệt toàn bộ kẻ địch tiềm ẩn.