Thực tế, ngay khi vừa mới nhận được tin tức, bản thân người thanh niên này cũng cảm thấy vô cùng chấn động. Không phải là hắn không nghĩ đến khả năng Lâm Phong sẽ giành chiến thắng, mà là hắn không ngờ rằng, cục diện trận chiến ấy lại nghiêng về một phía hoàn toàn, kết quả lại là cảnh tượng nghiền ép đến mức thê thảm như vậy.
Rất lâu sau đó, cửa phòng đột nhiên mở ra. Từ bên trong truyền đến giọng nói bình tĩnh của Ngũ Khinh Nhu: "Vào đi, Ngọc Nham."
Người trẻ tuổi bước vào trong phòng, chỉ thấy Ngũ Khinh Nhu đang ngồi ngay ngắn sau án thư, vẻ mặt điềm tĩnh như nước, ánh mắt thâm sâu như biển.
"Đại sư huynh, tình huống có vẻ hơi nằm ngoài dự liệu." Người trẻ tuổi - Hoàng Ngọc Nham - lựa lời nói, chậm rãi nói: "Mặc dù Tân Long Sinh không đích thân đến, những lão quái vật bế quan ẩn thế của Thục Sơn không xuất hiện nhưng năm vị Kiếm chủ đã đến bốn, kết quả đều bị đánh bại thảm hại."
"Ngay cả Lục Mạch Tiên Thiên Kiếm Trận cũng bị phá, nếu không phải Huyền Môn Chi Chủ kia hạ thủ lưu tình, e rằng bọn họ đã táng thân tại chỗ rồi. Mặc dù vậy, Quan Xung Kiếm Tôn vẫn bị đánh cho Phản Hư Pháp Thể vỡ vụn, tu vi bị phế, ngay cả hai thanh kiếm Thiếu Dương, Thái Âm cũng bị giữ lại."