Vậy mà một thứ quý giá như vậy, Thạch Thiên Hạo và những người khác lại được chia cho mỗi người một gốc, hơn nữa bọn họ không phải trồng để tu luyện mà là trực tiếp hấp thu tinh khí từ nó, cách làm xa xỉ lãng phí như vậy khiến cho Quân Tử Ngưng cảm thấy tam quan của mình như bị đảo lộn.
Cho dù là Thái Hư quan, Thục Sơn Kiếm Tông, Đại Chu hoàng triều hay Đại Tần hoàng triều không dám tiêu xài hoang phí như vậy.
Lâm Phong nhìn thấy cảnh tượng này, thầm nghĩ: "Xem ra cách làm này của ta có hơi giống nhà giàu mới nổi nhưng ta có tiền, ta thích làm gì thì làm, ai quản được ta?"
Cách làm hào phóng như vậy khiến cho ngay cả Nhạn Nam Lai và Lương Bàn nhìn thấy cũng phải giật mình, cảm thấy Lâm Phong quá lãng phí, đúng là tác phong của kẻ nhà giàu mới nổi, không có chút khí phách nào.
Nhưng Lâm Phong lại cảm thấy rất đáng giá.