Đại Đức thiền sư được xem như khách khanh thờ phụng, không giống với Hộ pháp trưởng lão như Khang Nam Hoa, Miêu Thế Hào, tự do hơn rất nhiều nhưng quan hệ với tông môn tương đối xa cách.
Khang Nam Hoa và Miêu Thế Hào ra ngoài có thể trực tiếp tự xưng là người của Huyền Môn Thiên Tông, còn Đại Đức thiền sư xét về phương diện tông môn mà nói, vẫn là người của Đại Lôi Âm Tự.
Chỉ là hiện tại Đại Lôi Âm Tự đã sớm bị diệt, cho nên Đại Đức thiền sư cũng có thể coi như một phần tử của Huyền Môn Thiên Tông, Lâm Phong cho phép hắn không cần rời khỏi Phật Môn, là vì muốn giúp Đại Đức thiền sư giữ lại một chút tình cảm với sư môn ngày xưa.
Đối với Đại Đức thiền sư mà nói, đây là kết quả tốt đẹp nhất, trong lòng tự nhiên cảm kích trước sự khoan dung của Lâm Phong, hắn là người dày tình dày nghĩa, đã quyết định sau này nhất định phải báo đáp Lâm Phong và Huyền Môn Thiên Tông.
Lâm Phong thấy bộ dạng này của hắn, trong lòng không khỏi mỉm cười, lại tiếp tục thêm dầu vào lửa.