Thứ khiến hắn để ý chính là Thiên Thận Kim Châu đột nhiên xuất hiện biến hóa, Lâm Phong lấy bảo châu ra, cẩn thận quan sát, chỉ thấy bên trong bảo châu vốn là sương mù màu vàng kim, lúc này lại có ánh sáng màu tím lập lòe.
Lâm Phong dùng pháp lực của bản thân dò xét, phát hiện ra ánh sáng màu tím này không phải U Đô Minh Hoa, nói chính xác thì nó tựa như một phần khí tức của U Đô Minh Hoa hơn.
Thế nhưng chỉ một chút khí tức như vậy thôi cũng đủ khiến người ta sinh ra cảm giác sợ hãi, mà thông qua một tia khí tức này, Lâm Phong mơ hồ cảm giác được, Thiên Thận Kim Châu này, thật sự có liên quan đến U Hoàng Thiên Hải ngày xưa.
Lâm Phong khẽ nhíu mày, bảo vật này, Thái Hư Quan biết đến sự tồn tại của nó nhưng lại coi nó như bảo vật bình thường mà xử lý cũng coi như có thể tha thứ, bởi vì dù sao cũng chỉ là lời đồn đại, chưa từng có ai thật sự tiếp xúc qua, mà loại lời đồn đại này lại có rất nhiều, hơn nữa phần lớn đều là giả.
Nhưng Thiên Mị Đại Thánh có biết hay không? Từ việc bà ta có thể tính ra được Kim Ô Đại Thánh thèm muốn Phong Thần tông mà nói, e rằng bà ta biết đến sự tồn tại của Thiên Thận Kim Châu.