"Khà khà!" Thiên Lang Đại Thánh cười lạnh nói: "Cửu Diệu Băng Thiên Trận quả thật là một thứ tốt, nhiều bảo vật cường đại như vậy dùng để bố trí trận pháp, cho dù lão Cùng Kỳ có bán hết sạch gia sản không đủ, chắc hẳn Kim Sí Đại Bằng nhất tộc các ngươi đã giúp đỡ rất nhiều nhỉ?"
"Nếu Lôi Uyên ở ngay trước mặt, ta cũng dám đánh một trận, huống chi là các ngươi?" Thiên Lang Đại Thánh nhìn chằm chằm vào Thiên Luân Kim Bằng: "Nếu không có Cửu Diệu Băng Thiên Trận, một mình ta đánh bại bốn người các ngươi không thành vấn đề, Thiên Luân, ngươi có biết vừa rồi ngươi đã may mắn thoát chết như thế nào không?"
Thiên Luân Kim Bằng nhìn thoáng qua cánh phải của mình, nơi đó có một mảng lông vũ màu vàng bị rụng, đó là vết thương do Thiên Lang Đại Thánh để lại, lúc đó có lực lượng giới vực áp chế, bốn Đại Yêu bọn họ liên thủ vây công nhưng vẫn không thể nào chế phục được Thiên Lang Đại Thánh, cuối cùng phải nhờ tới Cửu Diệu Băng Thiên Trận mới có thể trấn áp được hắn.
"Sát Ngục, ngươi quả thật rất mạnh." Thiên Luân Kim Bằng thản nhiên gật đầu: "Nhưng điều này không thể nào thay đổi được kết cục của các ngươi."
Trong lúc bọn họ nói chuyện, Lung Dạ cũng đã bị Kim Bằng Đại Thánh đưa xuống mâm tròn, rơi vào một ô vuông, chẳng bao lâu sau đã bị kim quang giam cầm, cột sáng thứ sáu phóng thẳng lên trời.