Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Kế Ngôn thu kiếm, bay về, rơi xuống bên cạnh hai người, nhàn nhạt gọi: “Đi thôi.”
“Đại sư huynh, Đại sư huynh.” Bên này Tiêu Y đã hóa thành bảo bảo tò mò, ghé sát vào bên cạnh hắn ta mà hỏi: “Huynh làm thế nào vậy?”
Kế Ngôn nhìn phía trước, thuận miệng trả lời: “Mặc dù thế giới này không có quy tắc, nhưng không có quy tắc cũng chính là quy tắc, chém đứt là được.”
“A!” Tiêu Y nghe mà cái hiểu cái không, chỉ ồ một tiếng, lại hỏi: “Có khó không?”