Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Mộc Vĩnh đi vào giữa không trung ở trên cao nhìn xuống, xa xa nhìn qua Lữ Thiếu Khanh, cười chào hỏi: “Lữ công tử, đã lâu không gặp, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?”
Lữ Thiếu Khanh cũng chậm rãi lên không, cười gật đầu: “Đúng vậy, đã lâu không gặp, rất nhớ mong.”
Hai người đều là vẻ mặt tươi cười, như tắm trong gió xuân, ngữ khí nhu hòa giống như bằng hữu cũ nhiều năm không gặp chào hỏi nhau.
Gia Cát Huân cau mày, nàng ta không ngờ Mộc Vĩnh sẽ đích thân đến đây.