Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Công tử?” Mặc Đãng cười lạnh liên tục: “Thiên Vương lão tử tới cũng không thể nào cứu được ngươi.”
Hắn ta không nhanh không chậm theo sau, rất nhanh đã đi tới trước mặt nhóm người Lữ Thiếu Khanh.
Hắn ta nhìn thấy Vương Cảnh Sơ cung kính đối với mấy người trẻ tuổi, cười lạnh một tiếng: “Thứ đồ gì?”
“Đường đường là trưởng lão Hổ tộc mà đi cung cung kính kính với mấy tiểu súc sinh lông mọc chưa đủ dài này à?”