Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nghe được lời Lữ Thiếu Khanh nói có vẻ thất vọng, Gia Cát Huân không nhịn được.
Nàng ta nhào tới, há miệng liền cắn: “Hỗn đản!”
“Đừng làm rộn, đừng làm rộn!” Lữ Thiếu Khanh tránh sang bước vào trong sơn động.
Nhốn nháo như thế, Gia Cát Huân cũng không sợ, đuổi theo phía sau, nhìn chằm chằm vào Lữ Thiếu Khanh, nghĩ xem làm thế nào có thể ngoạm chết tên hỗn đản này.