Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Mộc Vĩnh nhận được vừa xem, trên mặt lập tức từ âm u chuyển sang rạng rỡ, lộ ra nụ cười.
Sau đó, hắn ta khôi phục lại trạng thái tỉnh táo trước đó trong ánh mắt nghi hoặc của Lữ Thiếu Khanh, trở nên ung dung không vội.
Lữ Thiếu Khanh hiếu kì, hỏi: “Cha ngươi tới?”
Nụ cười trên môi Mộc Vĩnh đông cứng, âm thầm cắn răng: “Hừ, Khấu bọn hắn mỗi người một trăm triệu, ngươi đồng ý thì giờ ta đưa linh thạch cho ngươi, nếu không ngươi giết bọn hắn đi.”