"Nửa năm sau, tiểu tử này trở về với cái chân què, không biết có đến được Ẩn Sát Môn hay không, nhưng nhìn dáng vẻ bị đánh đập không ít, ý chí cũng đã suy sụp, nhưng vẫn luôn nhắc đến chuyện muốn trở thành sát thủ lợi hại nhất."
"Ta thấy hắn đáng thương, bày cho tiểu tử này một chiêu, ôm đá đến dưới Trường Hà Giang nhặt bạc, hắn nhặt suốt mấy ngày mấy đêm, người thì bị ngâm đến sưng cả lên, nhưng cuối cùng thu hoạch không nhỏ, ra ngoài xây được biệt thự, trở thành viên ngoại có tiếng trong làng, còn cưới được hai phòng tiểu thiếp."
"Mắt thấy cuộc sống tốt lên, không ngờ lại có một lão khất cái tự xưng là sát thủ đứng đầu thiên hạ Thiên Nhất đi ngang qua, tiểu tử này không nói hai lời, bán hết nhà cửa, dâng tất cả tài sản tích góp cho lão khất cái, chỉ để mong được thu làm đồ đệ."
"Kết quả lão lừa đảo này, lấy tiền, dạy Nhị Lăng ba ngày rồi chạy mất."
Thiết Trụ kể lại câu chuyện thê thảm của mình, Nhị Lăng cũng không để ý, chỉ khi nghe đến câu cuối thì không hài lòng mở miệng: "Cột ngươi hiểu cái gì, sư phụ của ta bản lĩnh cao đến tận trời, tuyệt đối là sát thủ số một thế gian."