“Ở táng địa có một quy tắc trao đổi ngầm, nếu có người tạm thời trợ giúp cho ngươi, mà ngươi không hỏi giá tiền đã nhận sự giúp đỡ ấy, vậy đối phương có thể đươc voi đòi tiên, lên giá ngay lập tức.”
“Cái gì?” Đám người Dương Minh hết sức ngạc nhiên, khó tin nhìn Lục Tử Minh.
Nhất là đám người Lạc Thanh Tâm, tình cảm rối ren trong lòng không thể nào diễn tả bằng lời.
“Hưu ca, ta hiểu rồi! Bảo sao tiểu tử này mãi không nhận tiền, cũng không bảo miễn phí, thì ra là muốn lừa chúng ta vào nhà trước, đợi ván đã đóng thuyền sẽ đòi tiền!
Vãi nho, ngươi thật con mẹ nó thâm hiểm độc ác, đây chẳng phải là quen giết người sao?”