“Hồi sinh sao? Họ đều đã chết rồi còn có thể sống lại?” Dương Minh ngạc nhiên nói.
Lục Tử Minh nhẹ gật đầu: “Đúng vậy, một cành cây một ngọn cỏ ở trấn Bạch Thạch này đều không thực sự tồn tại, dù có thể tồn tại thì ngày thứ hai cũng sẽ biến về như lúc ban đầu, ta đã ở đây 9 năm, trong 9 năm này tất cả đều không có gì thay đổi.”
Đám người bỗng cảm thấy thật thần kỳ, họ không thể nào ngờ tới trên thế giới này còn có một không gian kỳ lạ như thế.
“Thị trấn nhỏ này ai tạo ra? Không phải là quỷ chứ?”
“Không phải, trấn Bạch Thạch này là kiến trúc của thời đại trước, không biết tại sao nó vẫn còn tồn tại đến bây giờ, nó giống như một cái nhà giam vậy, nhìn bề ngoài thì là nó đang bảo vệ tất cả mọi người, nhưng thực tế là giam cầm.”